NHẪN TRĂNG - Thơ Trần Quang Đạo

Cho K.L

Có một nhẫn trăng lấp ló tròn đầy
Em gìn giữ hào quang của tình yêu bền bỉ
Một đời khép những chuỗi ngày đơn lẻ
Vòng thời gian năm tháng kết liền.


Anh đi xa vầng sáng ở trên đầu
Tròn vành vạnh giữa trong xanh cổ tích
Anh cúi xuống suối trong màu ngọc bích
Nhẫn trăng rơi lấp loáng mắt cười.


Có một nhẫn trăng ở mỗi cuộc đời
Em giận dỗi đau một màu trăng khuyết
Anh nóng giận mây đen trùm ánh biếc
Nhưng bao giờ cũng vành vạnh rằm lên.

Bao giờ rồi em cũng kề bên
Những nẻo trăng vẫn về trong trí nhớ
Dẫu xa nhau bao mùa cách trở
Vẫn tròn đầy nhẫn trăng thuở trao nhau...

1 - 6 - 1995
Trần Quang Đạo

Nhận xét